Non nước hữu tình
Tác giảĐỗ Tuyết Trinh
Thể loạiPhong cảnh
Bình chọn
Non nước hữu tình

Đã từ lâu tôi bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của Tam Cốc – Bích Động và vào một ngày cuối tháng 5 năm nay, tôi hạ quyết tâm chinh phục góc chụp mà tôi cho là đẹp nhất và khó chụp nhất.

Theo chỉ dẫn của người dân, tôi dừng thuyền ở một lối rẽ từ sông Ngô Đồng vào ruộng và lội qua rất nhiều thửa ruộng cùng một con mương không biết nước sâu bao nhiêu. Với một người sinh ra và lớn lên ở thành thị như tôi thì đây là một thử thách lớn vì phải chân trần lội ruộng, lội mương, trong lòng luôn nơm nớp lo đỉa bám hay dẫm phải mảnh vỡ.

Tôi đã vỡ òa sung sướng khi đến được cửa hang nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang. Do hang luôn ẩm ướt và đêm trước đó trời đổ mưa nên toàn bộ hang trơn trượt và dốc đứng, lòng hang rất hẹp, gần như không có chỗ bám an toàn để leo lên. Đã có lúc tôi nghĩ mình không thể leo lên được vì hang quá cao và quá trơn. Người bạn đồng hành sau khi rất vất vả leo lên miệng hang thì khuyên tôi đưa máy ảnh để anh ấy chụp hộ vì cho rằng phụ nữ không thể leo lên được. Nếu đưa máy cho người khác chụp hộ thì còn ý nghĩa gì nữa? Và tôi biết rằng đây là một thử thách mà tôi phải vượt qua. Trong sự ngạc nhiên sửng sốt của bạn tôi, tôi bắt đầu bám vào vách đá và thận trọng leo lên. Sau rất nhiều trơn trượt và đu bám, với sự trợ giúp của bạn đồng hành, cuối cùng tôi cũng leo lên đến miệng hang. Tôi cảm thấy như đã vượt qua chính mình.

Nhưng khi lên đến miệng hang tôi mới hiểu tại sao bạn tôi bảo tôi đưa máy cho bạn chụp: thử thách của tôi như mới chỉ bắt đầu. Trước mặt tôi khi đó là tầng tầng lớp lớp đá vôi sắc nhọn đâm lên tua tủa trong cái nắng gắt gao. Do khi leo hang tôi không mang theo giày nên giờ đây tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dẫm lên các vách đá vôi lởm chởm với đôi chân trần chưa bao giờ đi đâu mà không có giày. Bây giờ tôi đã hiểu sự hy sinh của nàng tiên cá khi khiêu vũ với hoàng tử mà mỗi bước nhảy là mỗi bước kim châm. 

Cuối cùng, sau rất nhiều bước kim châm (theo nghĩa đen) thì chúng tôi đã lên được đến điểm cao nhất của quả núi nơi tôi bị choáng ngợp trước vẻ đẹp vừa nên thơ vừa hùng vĩ của con sông Ngô Đồng uốn lượn như dải lụa mềm giữa những thửa ruộng đang bắt đầu vào vụ gặt. Những dãy núi đá vôi nhấp nhô hai bên như bức thành đồng che chắn cho những thửa ruộng và dòng sông hiền hòa đón đưa những chiếc thuyền của du khách ghé thăm. Và tôi hiểu rằng những thử thách tôi vừa trải qua đã được đền bù xứng đáng. Tam Cốc – Bích Động thật không hổ danh là một Hạ Long trên cạn.

Với tôi, Tam Cốc – Bích Động không chỉ là một điểm đến du lịch đơn thuần, đó là nơi tôi đã vượt qua chính mình để có thể ghi lại vẻ đẹp độc đáo của một danh thắng đất cố đô để chia sẻ với bạn bè trong nước và quốc tế, đó cũng là nơi chứng kiến tình bạn đẹp giữa những con người có chung niềm đam mê nhiếp ảnh.

It was Tam Coc - Bich Dong on the last day of May. To me, this is the most difficult yet the best angle to capture the beauty of Tam Coc - Bich Dong. I had to walk  in the field, climb barefoot in the cave, overcome my fears  to take this breathtaking picture of Ngo Dong River.